Một khối u buồng trứng bất ngờ được phát hiện đã đẩy Nguyễn Thị Yến (12 tuổi, Ba Vì, Hà Nội) vào cuộc chiến giành giật sự sống. Sau những đợt truyền hóa chất và phẫu thuật lớn, gia đình quyết định kết hợp thêm thuốc nam trong quá trình phục hồi. Điều kỳ diệu đã đến khi sức khỏe Yến cải thiện nhanh chóng, trở lại cuộc sống thường nhật như chưa từng trải qua biến cố.
Con gái chị là Nguyễn Thị Yến, mới 12 tuổi, sống tại thôn Bài, xã Yên Bài, huyện Ba Vì. Cô bé bỗng nhiên không còn cảm giác thèm ăn, bụng to bất thường, hành kinh không giống thường lệ với máu đen sậm màu. Khi sờ bụng, thấy cứng như đá. Gia đình đưa bé đi khám tại Bệnh viện Đa khoa Ba Vì, bác sĩ chẩn đoán có khối u ở vùng dạ con, nhiều dịch, lập tức viết giấy chuyển viện lên tuyến trên.
Ảnh minh hoạ ung thư cổ tử cung (Sưu tầm)
Chẩn đoán ung thư tế bào mầm buồng trứng, bác sĩ cho biết ca bệnh rất nặng, chi phí điều trị tốn kém, khả năng chữa khỏi thấp.
Nhưng người mẹ không đắn đo: “Tiền không còn quan trọng nữa, miễn là cứu được mạng sống của con. Cùng lắm ở gầm cầu cống rãnh, bán cả nhà cũng được”, chị Nguyễn Thị Loan (mẹ của bệnh nhân) tâm sự.
Yến được truyền hai đợt hóa chất, sau đó bước vào ca phẫu thuật. Khối u nặng 2,6kg, dài tới 16cm – bằng một đứa trẻ sơ sinh. Bác sĩ nói: “Sử dụng thuốc hóa chất tốt nhất nhưng khả năng tử vong đến 80%.”
Chia sẻ về thời điểm đó, chị Loan nghẹn ngào: “Lúc đó chỉ mong ông trời mở ra một cánh cửa cho con được sống. Nhìn con thế này xót lắm.”
Yến phải cắt bỏ một bên buồng trứng. Tuy nhiên, trong lần tái khám tiếp theo, bác sĩ phát hiện dấu hiệu khối u đang phát triển ở bên còn lại. Để tránh lây lan, buộc phải cắt tiếp.
Bác sĩ cho biết: “Dòng này là dòng u ác, có thể di căn. Nó chạy đến đâu thì ta chữa đến đấy.”
Tưởng như phép màu đã rời bỏ em gái ấy. Nhưng sau khi về Ba Vì lấy thuốc nam tại Hợp tác xã thuốc Nam Họ Lý Ba Vì và kết hợp điều trị, điều kỳ diệu bắt đầu xảy ra.
Chỉ sau một tuần, Yến ăn uống được, tóc bắt đầu mọc lại, ngủ ngon, không còn kêu đau đầu. Khi tái khám, kết quả cũng rất tích cực.
Người mẹ chia sẻ, ánh mắt rưng rưng nhưng ngập tràn hy vọng: “Mỗi lần nhìn con đi học về, tôi thấy hạnh phúc. Tôi không mất con, không mất gì cả. Có chăng là tôi đã nhận lại được một phép màu…
Đón xem chi tiết tại đây
BÀI VIẾT LIÊN QUAN