Có những ngày tỉnh dậy, cuộc đời rẽ sang một hướng không ai ngờ tới. Với cô Phạm Thị Nguyệt – thị trấn Kbang, huyện Kbang, tỉnh Gia Lai – buổi sáng tháng 7 năm 2019 ấy là khởi đầu cho chuỗi ngày tăm tối khi bỗng nhiên toàn thân không còn khả năng cử động. Nhưng chính trong những ngày tưởng chừng không còn hy vọng, một tia sáng cuối cùng đã giúp cô vượt qua tất cả nhờ sự đồng hành tận tâm của lương y Lý Sinh Phúc cùng bài thuốc Nam từ Hợp tác xã thuốc Nam họ Lý Ba Vì.
Mỗi lần chuyển viện là một lần niềm tin sụp đổ
Cơn sốt bất thường ập đến, kéo theo hàng loạt biểu hiện kỳ lạ: lưỡi rụt, mặt méo, mắt trái không mở được, cổ sưng như có cục đá bên trong. Các ngón tay tê buốt, bả vai phải hoàn toàn mất cảm giác. Cô Nguyệt từ một người khỏe mạnh giờ không thể làm bất cứ việc gì, ngay cả việc đơn giản như chải đầu, rửa mặt cũng cần người khác giúp đỡ.
Chồng cô – chú Giản Viết Cần không quản ngại khó khăn, đưa vợ đi khắp các bệnh viện lớn nhỏ từ Quy Nhơn đến TP. Hồ Chí Minh. “Người bà ấy cứng như khúc gỗ, lót khăn xuống cổ mà không sao nhấc đầu lên được,” chú kể lại. Dù đã trải qua nhiều chẩn đoán – từ bệnh phổi, vành đai vòm hầu đến cả khoa ung bướu – mọi thứ vẫn như đi vào ngõ cụt. Các bác sĩ cuối cùng chỉ có thể cho cô dùng morphine để giảm đau mà chưa tìm ra căn nguyên chính xác.
Dùng morphine lâu ngày khiến cô bị lệ thuộc thuốc, cơ thể ngày một yếu đi, ăn uống gần như không còn sức. Gia đình, hàng xóm ai đến thăm cũng chỉ biết lặng người, không cầm được nước mắt. Tất cả dường như đã hết hy vọng.
Lối thoát bất ngờ từ bài thuốc Nam của lương y Lý Sinh Phúc
Giữa lúc tuyệt vọng, một người hàng xóm đã mách gia đình cô địa chỉ và số điện thoại của lương y Lý Sinh Phúc. “Có bệnh thì vái tứ phương,” cô và gia đình quyết định đặt thuốc về dùng thử. Kỳ tích bắt đầu từ đây.
Chỉ sau 5 ngày, mắt cô đã mở lại được. 20 ngày tiếp theo, cổ có thể xoay nhẹ. Sau 2 lộ trình, dù bệnh có dấu hiệu tái phát nhưng lương y Phúc vẫn luôn động viên, theo sát quá trình dùng thuốc và hướng dẫn tận tình cách đắp thuốc, uống thuốc phù hợp. Kiên trì, hy vọng và niềm tin chính là thứ đã vực dậy cơ thể mỏi mòn ấy.Ngày trở về với cuộc sống bình thường
Đến nay, cô Nguyệt đã có thể sinh hoạt hoàn toàn bình thường. Không còn cần ai giúp đỡ, cô đi lại, ăn uống tốt, sống vui vẻ bên gia đình. Trong niềm xúc động, cô nghẹn ngào chia sẻ: “Tôi xin cảm ơn chân thành lương y Phúc, cảm ơn nhà thuốc. Thực sự, không có gì bằng nhà thuốc mình.” Cô cũng nhắn nhủ đến những ai đang vật lộn với bệnh tật, đừng từ bỏ hy vọng
Đón xem chi tiết tại đây
BÀI VIẾT LIÊN QUAN