Một cuộc chiến chạy đua từng ngày từng giờ để giành lại sự sống của bác Lưu Đức Cường, trú tại Mỹ Nguyên 2, Mỹ Hanh Nam, Long An đầy nguy hiểm. Tưởng chừng như số phận cuộc đời đến đây là hết, thế nhưng phép màu vẫn xuất hiện giữa đời thường. Hãy cùng theo dõi hành trình chữa bệnh đầy màu nhiệm nhưng cũng lắm gập ghềnh này của bác Cường.
Căng não từng giờ từng ngày để giành lại sự sống
Ngày 1/4/2012, sau khi ăn cơm tối xong bác Cường cảm thấy lạnh toát bụng, bác tìm hết thuốc nam thuốc tây uống. Thế nhưng, bệnh càng ngày càng nặng. Chỉ trong vòng 16 ngày bác giảm từ 68kg xuống còn 50kg. Đến ngày 19 đến ngày 25, bác không ăn được nữa mà chỉ muốn ói.
Lúc này bác lên ngay Bạch Mai để khám, kết quả cho thấy bác có u đầu tuỵ, đường kính khoảng 6 -7 cm, xung quanh có rất nhiều hạch con. Tại đây các bác sĩ của bệnh viện Bạch Mai đòi mổ ngay, thế nhưng do các con ở miền Nam nên bác lùi thời gian để vào Sài Gòn mổ.
Sau khi vào Sài Gòn 24 giờ, bác được đưa đi cấp cứu mổ luôn. Trong quá trình phẫu thuật, bác sĩ nhận thấy u quá to, không dám cắt, nếu cắt không qua được cuộc phẫu thuật nên chỉ thắt tuỵ lại. Vì tuỵ to quá khiến phần ruột bị tắc, buộc phải cắt đi 40 cm ruột.
Sau khi phẫu thuật xong xuôi, bác sĩ bảo con bác Cường rằng: “bố cháu giờ không sống được, 5 đến 6 tháng là chết thôi, nên đừng tiếc gì cả.” Lúc này bác Cường và gia đình đã buộc phải chấp nhận rằng thời gian bác Cường không còn lâu nữa.
Thoát chết trong gan tấc nhờ bài thuốc nam của lương y Lý Sinh Phúc
Khi bác Cường xuất viện, tình cờ, con bác có xin được tờ báo nói đến nhà thuốc Nam họ Lý Ba Vì chữa u rất tốt. Bác Cường nằm viện mổ được 3 ngày thì con bác ra Bắc, lên gặp được thầy lấy thuốc. Khi bốc thuốc trở về lại Sài Gòn, cũng là lúc bác Cường xuất viện sau Ảnh 2
5 ngày 5 đêm trong viện hồi phục. Bác Cường chia sẻ: “Thuốc của viện chỉ cho tôi lành vết thương chứ không sống được, án tử hình treo cổ rồi. Tôi bảo đằng nào cũng chết, Tây y họ chê rồi, Đông y may ra cứu sống được, nên tôi quyết tâm uống.”
Sau khi uống thuốc được 11, 12 ngày, bác đi vệ sinh nhưng rất khó chịu. Bác lo lắng gọi cho thầy thuốc hỏi, hoá ra đó là dấu hiệu của u đang được đẩy ra. Dần dần bác thấy người khoan khái hơn, cân cũng tăng lại. Sau 3 tháng dùng thuốc, bác đi siêu âm, bệnh viện trả kết quả cho thấy tuỵ phát triển đồng nhất, không có khối u. Các con bác không tin nên xin CT xét nghiệm lại, đợi vài tiếng mới có kết quả.
Nhận được kết quả các con bác chạy về ôm bác khóc, nghẹn ngào nói: “hôm nay chắc chắn bố sống rồi.” Lúc đấy bác đã uống đến 35 chén thuốc. Sức khoẻ cho phép hơn, bác trở lại bắc tìm gặp thầy thuốc để tạ ơn và lấy tiếp 15 chén nữa. Từ đó đến giờ người bác khoẻ mạnh dần lại.
Từ 2012 đến giờ, bác đã tái khám và thử máu 3 lần, thế nhưng trong máu không hề có tế bào ung thư. Đến nay đã là 12 năm, sức khoẻ bác vẫn bình thường, ăn ngon ngủ yên. Bác xúc động nói: “để có sự sống này, tôi phải cảm ơn thầy đã cứu tôi. Đời tôi phải nhớ 3 người đó là: 1 người cứu mạng, 1 người sinh ra, 1 người dạy thành người.” Ngoài ra bác cũng chia sẻ thêm kinh nghiệm, chữa bệnh, đó là phải luôn lạc quan và tin tưởng vào thầy thuốc, không nên gián đoạn liệu trình sử dụng thuốc và phải kiêng khem những đồ thầy thuốc đã dặn.
Đó là câu chuyện thoát chết trong gang tấc đầy thăng trầm của bác Lưu Đức Cường, hoá ra ông trời không bao giờ tuyệt đường sống của ai, chỉ cần bạn còn hy vọng muốn sống tiếp. Nếu có thắc mắc gì, bạn hãy liên hệ với Hợp tác xã thuốc Nam họ Lý Ba Vì, để được tư vấn và giải đáp các thắc mắc.
Xem thêm: Điều kỹ diệu đã đến với lão nông mắc K Phổi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN